Thứ Hai, 8 tháng 10, 2012

Đôi điều.

     Sau một thời gian dài đi phượt để lấy lại tinh thần, thăm thú cuộc sống. Cuối cùng cũng trở về với ngôi nhà thân quý của mình. Hoang sơ tiêu điều quá. Quyết định lên kế hoạch tu bổ, làm mới và mở rộng. Rất mong nhận được nhiều sự ghé thăm phản hồi.

Dân xin được từ chức

Các đại biểu Hội đồng Nhân dân đã giám sát như thế nào đối với những địa phương mà dân- “người chủ” phải tự tổ chức sửa chữa, điều hành các dịch vụ công cộng, còn các “công bộc” thì làm gì?
Cán bộ Nhà nước phải là “công bộc” của dân. Đã là công bộc thì phải do dân, vì dân cho tất cả những chuyện của dân. Nhưng khi người dân không cần …công bộc nữa, thì đó có thể là một sự cảnh tỉnh cho chính quyền cơ sở- nơi tập hợp các công bộc của dân không?
Dân phải tự làm và làm sai
Mới đây báo Tuổi Trẻ đưa thông tin về việc người dân tự vá đường quốc lộ 50 tại địa bàn thị trấn Vĩnh Bình, huyện Gò Công Tây, tỉnh Tiền Giang. Lý do dân phải tự làm ư?
Đơn giản là vì “đoạn đường này có cả ngàn ổ gà, ổ voi chi chít trên mặt đường, nước đọng, lầy lội…khiến tất cả xe cộ khi lưu thông qua đây đều phải “bò”" và “ngày nào cũng có tai nạn giao thông.
Có ngày 2-3 vụ, chủ yếu là người đi xe máy bị sụp ổ gà, ổ voi. Tính từ đầu năm 2012 đến nay, đoạn đường này đã xảy ra hơn 100 vụ tai nạn như vậy.
Trên trang online, báo Tuổi Trẻ đã đặt một cái tựa rất hiền: Người dân tự vá hơn 4km quốc lộ. Nhưng cái tựa trên Tuoitre Mobile có lẽ đúng bản chất vấn đề hơn: Dân tự cứu mình bằng cách góp tiền vá đường.
Vâng, người dân “phải tự cứu mình” chứ không phải vì đề xuất khen thưởng của Chủ tịch UBND tỉnh Tiền Giang cho công việc nọ. Ông Chủ tịch tỉnh biết và rất cảm động nên ông muốn khen dân, vậy thì các thuộc cấp của ông nên nhận những đề xuất gì đây khi đưa người dân vào thế… “phải tự cứu mình”?
Nó làm người viết nhớ lại thông tin người dân ở phường Liên Chiểu, Đà Nẵng phải tự làm rào chắn ngăn xe tải loại hàng chục tấn trên đoạn đường chỉ dành cho xe dưới 3,5 tấn. Có rào chắn, đường bị ngăn xuống cấp vì tiếng ồn từ xe tải cũng giảm hẳn nhưng chính quyền địa phương cho rằng việc tự dựng rào chắn như vậy là sai luật.
Đúng, dân đã sai!
Người dân đã sai khi làm thay phần việc của các “công bộc” ở cả hai trường hợp trên!
Người dân đã sai khi tự đứng ra điều chỉnh giao thông lúc tắc đường! Người dân cũng sai khi làm Lục Vân Tiên chống lại bọn cướp giật! Người dân sẽ sai nhiều hơn nữa khi buộc phải làm thay tất cả những vấn đề mà lẽ ra các công bộc của dân phải làm.
Nhưng khi người dân làm sai những việc cơ bản như đã nêu ở trên, các công bộc mà dân phải đóng thuế để nuôi, đang làm gì?
 
Người dân tự vá đường quốc lộ 50. Ảnh: Dân Việt
Ai giám sát hành chính công?
Hành chính công cần có để đảm bảo tính công bằng, an toàn và hiệu quả của các dịch vụ công cộng. Trong trường hợp này, Hội đồng Nhân dân các cấp tại địa phương là đơn vị giám sát.
Và người viết tự hỏi các đại biểu Hội đồng Nhân dân đã giám sát như thế nào đối với những địa phương mà dân- “người chủ” phải tự tổ chức sửa chữa, điều hành các dịch vụ công cộng, còn các “công bộc” thì làm gì?
Lấy ví dụ từ Đồng Tháp, một tỉnh nghèo nhưng có đến 30% công chức thuộc loại “có mặt để nhận lương” còn 30% còn lại làm việc cầm chừng như ông Chủ tịch tỉnh này thừa nhận.
Một đơn vị khác cũng giám sát hành chính công là Bộ Nội vụ. Các cán bộ giám sát các cán bộ của các đơn vị khác, đặc biệt trong mấy năm qua, về lĩnh vực cải cách hành chính. Nhưng cải cách hành chính không có nghĩa chỉ là có các khẩu hiệu và các bản báo cáo làm đẹp lòng… cấp trên.
Về mặt nào đó người dân cũng vẫn… có lỗi một cách hệ thống, như báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh từng kết luận: “Đâm ra làm dân ngày càng khó. Có khi khó quá thế này, dân nên… từ chức đi!”

Trên thực tế, có nhiều công trình trăm tỉ, nghìn tỉ được xây dựng trong giám sát nhưng những đứa trẻ ở Tây Nguyên vẫn phải đu dây qua sông tìm chữ, những đứa trẻ ở vùng sông nước Tây Nam Bộ vẫn chết đuối vì… không có cầu và không biết bơi.v.v..
Giám sát hành chính công càng không phải là giám sát những cán bộ khi cuối năm đều được đánh giá thuộc loại tốt, hoàn thành nhiệm vụ. Điều đó có thể dẫn đến “hình mẫu” được nhân rộng của một cán bộ như Dương Chí Dũng chẳng hạn, chuẩn bị được bổ nhiệm lên cao rồi bất ngờ bị… truy nã sau những sai phạm ở Vinalines.
Tạm gác các yếu tố trên, về mặt nào đó người dân cũng vẫn… có lỗi một cách hệ thống, như báo Pháp luật thành phố Hồ Chí Minh từng kết luận: “Đâm ra làm dân ngày càng khó. Có khi khó quá thế này, dân nên… từ chức đi!”
Nói cho vui, dân mà “từ chức” thì dân sẽ làm gì? Đâu phải muốn làm “công bộc cho dân” là được đâu. Nên dân không thể từ chức mà đành tự làm những công việc mà đáng lẽ những người dùng tiền thuế của dân phải làm. Cứ cái đà này, thật là không hay nếu không muốn nói là tệ hại.


Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2012

Cách thức ăn cắp tiền của dân và đẩy hệ thống ngân hàng đến phá sản



Việt Nam vừa tự hào đón nhận thêm một cái “nhất” nữa mà thế giới trao tặng. Thống đốc Ngân hàng Nhà nước Việt Nam Nguyễn Văn Bình “được” tạp chí Global Finance liệt vào số các thống đốc ngân hàng nhà nước kém nhất trên thế giới. Hệ thống ngân hàng tập trung tiền bạc của đất nước, của nhân dân đã bị ”Nhóm lợi ích” thao túng và ăn cắp thế nào?
Nguyên tắc cơ bản nhất được giải thích nôm na là: Các đại gia (các Soái, các Bố già, Mẹ già – gọi chung là “Nhóm lợi ích”) bỏ ra 1 đồng vốn để mở ngân hàng. Với 1 đồng vốn ban đầu đó, ngân hàng được huy động 9 đồng tiết kiệm của nhân dân. Vậy là tổng cộng ngân hàng có 10 đồng để cho doanh nghiệp… vay.
Nhưng bây giờ, bong bóng bất động sản, chứng khoán đều đã xịt, nợ xấu không trả được tăng cao. Nếu trong 10 đồng cho vay ra có 2, 3 đồng không thu hồi được (thằng vay phá sản hoặc chuồn rồi) thì nợ xấu đã lên đến 20, 30%. Ở Việt Nam lại còn tình trạng đại gia chủ ngân hàng lách luật (thậm chí được bảo kê), cho chính công ty sân sau của mình vay, “tay trái lấy của nhân dân cho tay phải vay”. Các đại gia chủ ngân hàng rút ruột ngân hàng đi đầu cơ, giờ thua lỗ không trả được, thành nợ xấu
Chỉ cần nợ xấu 10% là ngân hàng đã mất trắng 1 đồng vốn cổ đông góp vào lúc đầu (1/10 đồng cho vay ra). Cổ đông ngân hàng đó thực chất đã mất trắng 1 đồng của mình rồi, vì 9 đồng huy động của dân là nợ nhân dân, phải trả nhân dân.
Cách thế giới làm là cho cổ đông chủ ngân hàng mất trắng (vì cho vay láo), nhà nước bơm tiền vào bù đắp phần vốn bị mất đó, ngân hàng thực chất trở thành ngân hàng quốc doanh. Vài năm sau kinh tế ổn ổn, nhà nước lại bán ngược cổ phần ra thị trường, ngân hàng lại thành ngân hàng tư nhân. Đây là cách Mỹ xử lý Citibank năm 2008, Hàn xử lý nhiều ngân hàng năm 1997, Tây Ban Nha đang tiến hành hiện nay. Khắp thế giới chỉ có bài này thôi, cho cổ đông chủ ngân hàng mất trắng, còn người gửi tiền không mất đồng nào.
Ở ta thì sao? Đại gia, các Soái chủ ngân hàng đút lót đồng chí Bình thống đốc và các đồng chí trên nữa, tìm cách cùng các đồng chí này che giấu nợ xấu để không bị mất trắng ngân hàng rồi huy động cả hệ thống chính trị “vào cuộc” để giải cứu, coi đây là nhiệm vụ chính trị….. Các đồng chí có những sáng kiến tầm vóc “đỉnh cao trí tuệ” như in thật nhiều tiền để có tiền mặt tung vào các ngân hàng nhằm bịt lỗ hổng, huy động ngân sách nhà nước để “cứu”, cấm giao dịch vàng miếng, thắt chặt ngoại tệ … Dân không còn phương tiện giao dịch nào khác là phải dùng tiền đồng mà các đồng chí tùy tiện in và tung ra lưu hành.
Tài sản của đất nước, của nhân dân “nhờ đó” mà cứ bị pha loãng ra (thực chất là bị ăn cắp bởi món tiền anh có hôm qua còn mua được 5 bát phở, hôm nay nó chỉ mua được 2 bát thôi). Các Soái, các Bố, các Mẹ bằng cách này cứ thoải mái giàu sụ trên sự mất mát của nhân dân. Vòi của chúng cứ chọc vào cái bình ngân hàng hút tiền thật của nhân dân ra. Ngân hàng Nhà nước lại in tiền ra liên tục rót tiếp vào bình. Tiền của nhân dân trong bình cứ loãng, loãng nữa, loãng mãi. Lạm phát cao, giá cả leo thang, sản xuất đình trệ.
Với sự “bọc lót nhịp nhàng” này mà hệ thống ngân hàng ở Việt Nam đã trở thành 1 ngôi nhà bị mối ăn rỗng. Nền sản xuất thì gần như tê liệt, đời sống nhân dân ngày càng sa sút trầm trọng. Tài sản của nhân dân cứ bị mất, mất nữa, mất mãi. Các Soái cứ giàu, giàu nữa, giàu mãi…
>
Ý kiến nhân dân

Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2012

Đảng và Chính Phủ oánh nhau


Đảng theo Tàu, Chính Phủ theo bọn độc tài lợi ích nhóm. Nhân dân ta một cổ hai tròng. Tròng nào cũng khốn nạn cả.

Chính phủ thì cướp đất mọi nơi, độc quyền, lũng đoạn giá cả thị trường...

Đảng bán tài nguyên, chủ quyền, rước ngoại bang vào xâu xé nhân dân ta dưới mọi hình thức kinh doanh, sản xuất, chữa bệnh, khai thác...

Lúc quân Tàu xâm chiếm biển của ta, Chính Phủ cười nhạt mặc mẹ cho Đảng mất uy tín với nhân dân. Vì Đảng với Tàu là anh em. Giờ Tàu nó chiếm biển đảo thì Đảng ê mặt với nhân dân. Chính phủ cứ lờ lớ lơ kiếm chác. Thỉnh thoảng Chính Phủ ra vẻ được việc bắt mấy thằng vu là phản động để giữ chế độ (mà Đảng và Chính Phủ chung một bà mẹ là chế độ) làm hài lòng Đảng. Chính phủ vẽ lên bao thế lực thù địch khiến bao người bị bắt oan, làm vật tế thần cho Chính Phủ lập công với Đảng. Thậm chí Chính Phủ cấp dưới và Đảng cấp dưới suốt ngày say mê đi tìm tòi, vạch cỏ để tìm phản động hay thế lực thù địch làm mục đích chung sống đi cùng đường với nhau.

Giờ Tàu nó chính thức chiếm biển đảo Việt Nam. Đảng muối mặt với nhân dân vì chuyện anh em với bọn cướp nước. Nhìn sang Chính Phủ đéo giúp được gì, lại nhẩn nha thằng nào thằng nấy tích cóp tính chuyện cao chạy xa bay. Làm gì mà Đảng không tức. Bố mày mang tiếng còn mày được miếng.

Thế là Đảng rút dao xiên cho Chính Phủ mấy nhát, lòi ra một lũ cơ hội, béo núc. Thằng nào thằng nấy giàu ngất ngưởng toàn ngồi trên núi tiền. Dân nghèo hả dạ, uy tín Đảng lại lên. Thôi thì chuyện biển đảo còn xa, bàn đến lại là vi phạm quan hệ, chia rẽ khối đoàn kết CNXH. Giờ có mấy thằng tham nhũng bị đâm, thế là cũng hài lòng rồi. Đời có khi nào được hả dạ thế này đâu.?

 Dũng Bựa cầm đầu Chính Phủ giở đòn hèn nâng giá điện, xăng và các mặt hàng thiết yếu. Ngầm phá hoại tiền tệ để chứng khoán giảm sút, tiền mất giá, lạm phát để dân bất bình. Lại còn bắn tin là EVN nợ còn nhiều hơn gấp mấy Vinasin. Ý là giờ mà Chính Phủ làm sao thì loạn, Trạng chết Chúa cũng băng hà. Như thế là hèn, không có đòn nào đánh lại Đảng. Quay ra ép dân để dân oán chế độ (mẹ chung của cả hai).

Không ưa Đảng, nhưng Chính Phủ loại Dũng Bựa cầm đầu rõ ràng chỉ lấy dân làm vật kiếm chác, lúc chiến sự lại mang dân đen ra làm thí nghiệm. 
 
Theo: http://danoan2012.blogspot.com

Xoay quanh vụ Bắt bầu Kiên!

 

Dưới cái tít gọn, mạnh như một ngọn roi quất, báo Tuổi
Trẻ là tờ báo chính thống đưa tin sớm nhất (9H15 sáng 21.8,
theo ghi nhận của trang Ba Sàm) về một vụ bắt người thoạt
trông chỉ có tính cách kinh tế, nhưng đã làm chấn động làng
báo trong nước, cả chính thống và "ngoài luồng" - một số
blog đã đưa tin này từ chiều hôm trước -, lan tới cả một
số cơ quan ngôn luận nước ngoài quan tâm đến Việt Nam. Lý do
của cơn sốt truyền thông này dĩ nhiên nằm ở vị thế, tính
cách của nhân vật chính, ông Nguyễn Đức Kiên còn gọi là
Bầu Kiên vì vai trò của ông đối với bóng đá Việt Nam:
sáng lập viên kiêm phó chủ tịch hội đồng quản trị Công
ty Cổ phần bóng đá chuyên nghiệp Việt Nam (VPF), chủ tịch
Câu lạc bộ bóng đá Hà Nội ACB...

Nhưng, dù bóng đá có là môn "thể thao vua" ở Việt Nam chăng
nữa thì việc một ông bầu bị bắt chẳng thể tạo ra một
cơn chấn động truyền thông tới mức vụ việc đã làm
nóng phiên chất vấn Thống đốc Ngân hàng Nhà nước ở
buổi họp của Uỷ ban Thường vụ Quốc hội trong cùng ngày,
buộc Thống đốc Nguyễn Văn Bình phải giải
trình vụ bầu Kiên bị bắt, như báo các báo VietnamNet và
VnExpress giật tít. Nhất là, theo Cơ quan Cảnh sát Điều tra thì
lý do bắt chỉ liên quan tới việc ông Kiên thành lập ba công
ty con (của Ngân hàng cổ phần ACB mà ông này nguyên là Phó
chủ tịch Hội đồng sáng lập) và 3 công ty này đã "kinh doanh
trái phép". Nếu chỉ có thế thì khó lòng lý giải tại sao
thị trường chứng khoán "rúng động" hay "đang rơi tự do" khi
được tin ông Kiên bị bắt - như các báo của Đất Việt và
PetroTimes đưa tin.

Hiển nhiên, vị thế và ảnh hưởng của vị đại gia "rất
kín tiếng" này vượt xa Ngân hàng ACB, ngân hàng mà ông nắm
giữ một lượng cổ phiếu được coi là có trị giá là 759,6
tỷ đồng trong năm 2011, đứng thứ 14 trong top 100 nhà đầu tư
giàu nhất trên sàn chứng khoán. Bài báo <a
href="http://baodatviet.vn/Home/kinhte/Bau-Kien-nam-giu-bao-nhieu-co-phan-o-cac-ngan-hang-Viet-Nam/20128/229393.datviet">Bầu
Kiên nắm giữ bao nhiêu cổ phần ở các ngân hàng Việt Nam?
trên tờ Đất Việt cho biết: "Ông Nguyễn Đức Kiên (bầu
Kiên) không chỉ nắm giữ cổ phiếu của ngân hàng ACB, mà theo
tin không chính thức, còn có cổ phần ở Eximbank, Kiên Long,
Vietbank, Đại Á... Nói về bầu Kiên... chỉ có thể khẳng
định rằng, ông rất giàu và tầm "phủ sóng" trên nhiều lĩnh
vực, từ ngân hàng, du lịch, may mặc... tới bóng đá."
Nhưng bài này, cũng như bài ""http://vietnamnet.vn/vn/kinh-te/vef/85368/bau-kien----ong-trum--cac-ngan-hang-viet-nam.html"Bầu
Kiên: Giàu từ ngân hàng, nổi danh nhờ bóng đá" của tờ
Nhịp cầu đầu tư, đăng lại trên VietnamNet, cũng như các bài
trên Tuổi Trẻ, Thanh Niên v.v., các báo chính thống, không nói
gì tới các mối quan hệ giúp cho vị đại gia
đầu bạc, mới 48 tuổi này có được những thành quả nói
trên.

Các blog "lề trái" như Phạm Viết Đào, Mai Xuân Dũng, Xuân
Việt Nam, hay một blog có nguồn khá bí ẩn "Quan làm báo", đưa
nhiều thông tin khó kiểm chứng về các mối quan hệ đó, mà
chủ yếu là thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.

Tuy nhiên,"http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2012/08/120821_nguyenduckien_arrested.shtml">bản
tin của BBC về việc ông Kiên bị bắt đưa ra hai sự kiện
có thực:

Việc ông mời đích danh Thượng tướng công an Nguyễn Văn
Hưởng, cố vấn an ninh và tôn giáo cho Thủ tướng Nguyễn Tấn
Dũng, làm cố vấn cho VPF hồi cuối năm ngoái đã gây nhiều
đồn đoán.

Đầu năm nay, báo Thể thao 24h đưa tin ông Nguyễn Đức Kiên
cùng một số lãnh đạo VPF ăn tối với Thủ tướng suốt ba
tiếng đồng hồ và sau đó 'lật ngược tình thế' trong cuộc
chiến bản quyền Giải Bóng đá quốc gia với Liên đoàn Bóng
đá VN (VFF) cùng Tập đoàn truyền thông An Viên (AVG). Bản tin
của báo này nhanh chóng bị can thiệp phải gỡ bỏ. Báo Thể
thao 24h sau đó phải cải chính và xin chịu kỷ luật sau khi
đăng thông tin 'bịa đặt' về bữa ăn tối nói trên.

Về sự kiện thứ hai, Bản tin thứ ba 21.8 của Anh Ba Sàm đã
nhắc lại một bài viết của mình ngày 13.1.2012, mang nhan đề
<a
href="https://anhbasam.wordpress.com/2012/01/16/647-chuyen-cac-dai-gia-bong-da-moi-com-thu-tuong-la-bia-dat/">Chuyện
các "đại gia" bóng đá mời cơm Thủ tướng là bịa đặt
?, dẫn một bài của báo Thể thao&Văn hoá cùng ngày trong
đó có in bản scan chụp công văn của VPF gửi ngày hôm trước
tới các đài truyền hình VTV, VTC, các đài địa phương cũng
như các ban tổ chức các giải bóng đá chuyên nghiệp hay các
địa phương, mà câu đầu là: "Thực hiện chỉ đạo của
Thủ tướng trong buổi làm việc với lãnh đạo HĐQT Công ty VPF
ngày 11/1/2012…"!

Một người am hiểu tình hình trong nước, khi được hỏi về
ý nghĩa của việc bắt giữ một nhân vật quyền thế như vậy
trong tình hình đấu tranh nội bộ hiện nay (thể hiện qua đợt
"phê và tự phê" trong bộ chính trị cuối tháng 7 vừa rồi),
đã nhắc chúng tôi tiền lệ Vinashin cho thấy vẫn có khả năng
chính thủ tướng là người đứng sau vụ bắt này, "nhằm
kiểm soát tình hình". Nhưng bên cạnh đó, người ta cũng
có thể ghi nhận, một thông tin trên "http://caunhattan.wordpress.com/2012/08/21/bat-nguyen-duc-kien-duoc-bo-truong-ca-giu-tuyet-mat/">blog
Cầu Nhật Tân "Việc bắt giam và điều tra Kiên
"bạc" được giao cho Tổng cục Cảnh sát của tướng Vĩnh
"chột" chứ không do An ninh điều tra làm. Như vậy, có lẽ
sẽ tránh được ảnh hưởng của bên an ninh mà tướng Hưởng
còn nhiều quyền uy. Rút kinh nghiệm từ vụ Dương Chí Dũng,
kế hoạch đánh án Kiên "bạc" được Ban chuyên án chuẩn
bị và tiến hành hết sức bí mật. Ngay cả bên Viện Kiểm
sát tối cao cũng chỉ có 2 người được biết trước ngay sát
giờ bắt ông Kiên. Đích thân Bộ trưởng Công an chỉ đạo
việc bắt và khám xét nơi ở của ông Kiên tại ngõ 27, Xuân
Diệu, Tây Hồ, HN. Các Thứ trưởng Bộ Công an, đặc biệt là
Thứ trưởng Phạm Quý Ngọ phụ trách cảnh sát đều không
được biết trước.", chứng tỏ điều ngược lại (tất
nhiên là nếu tin này chính xác!), và người "cầm trịch" rất
có thể là một nhân vật quyền thế khác ở Bộ Chính trị,
tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng hay chủ tịch nước Trương Tấn
Sang. Điều này cũng phù hợp với việc ông Dũng đã không còn
kiểm soát được Ban chỉ đạo trung ương về phòng, chống tham
nhũng - từ tháng 5.2012, hội nghị trung ương lần thứ 5 đã
quyết định Ban này trực thuộc Bộ chính trị thay vì thuộc
Chính phủ như trước kia. Tuy nhiên, đó cũng chỉ là những
giả thuyết. Có điều, chắc chẳng ai tin là một nhân vật
quyền thế như bầu Kiên có thể bị bắt chỉ vì có 3 công ty
"kinh doanh trái phép".

Theo Dân luận.

Thứ Hai, 20 tháng 8, 2012

Cầu Nhật Tân - Kế hoạch bắt Nguyễn Đức Kiên được Bộ trưởng CA giữ tuyệt mật

 

Rút kinh nghiệm từ vụ Dương Chí Dũng, việc bắt ông Kiên
được Ban chuyên án tiến hành hết sức bí mật. Ngay cả bên
Viện Kiểm sát tối cao cũng chỉ có 2 người được biết
trước. Bắt và khám nhà do đích thân Bộ trưởng Công an chỉ
đạo. Các Thứ trưởng Bộ Công an, đặc biệt là Thứ trưởng
Phạm Quý Ngọ phụ trách cảnh sát đều không được biết
trước. Đây là điều cực kỳ bất thường từ năm 1994.

Vừa qua, Đảng CSVN hô hào làm trong sạch nội bộ. Trong một
cuộc bỏ phiếu tín nhiệm mà Thủ tướng chỉ được 3/14
phiếu, chức danh Trưởng ban phòng chống tham nhũng Trung ương
được chuyển từ tay Thủ tướng sang Tổng bí thư với Ban
Nội chính được tái lập do đích thân Tổng bí thư đứng
đầu.

Đợt Bộ chính trị và Ban bí thư kiểm điểm nội bộ cuối
tháng 7, đầu tháng 8/2012 tuy chưa làm được nhiều việc lớn
nhưng đã tạo được một số bước đi làm tiền đề chống
tham nhũng có hiệu quả hơn. Thứ nhất, khẳng định cần tăng
cường sự lãnh đạo của Đảng trong công tác này (thực chất
là loại bớt ảnh hưởng của Thủ tướng). Thứ hai, kiện
toàn bộ máy chống tham nhũng mà trọng tâm là Bộ Công an
(thực chất là loại bớt ảnh hưởng của tướng an ninh
Nguyễn Văn Hưởng cùng tay chân ở các đơn vị nghiệp vụ
trong Bộ và tại nhiều địa phương), thực hiện một số
điều chỉnh nội bộ để hoạt động điều tra chống tham
nhũng đạt hiệu quả cao

Việc bắt giam và điều tra Kiên "bạc" được giao cho Tổng
cục Cảnh sát của tướng Vĩnh "chột" chứ không do An ninh
điều tra làm. Như vậy, có lẽ sẽ tránh được ảnh hưởng
của bên an ninh mà tướng Hưởng còn nhiều quyền uy. Rút kinh
nghiệm từ vụ Dương Chí Dũng, việc bắt ông Kiên được Ban
chuyên án tiến hành hết sức bí mật. Ngay cả bên Viện Kiểm
sát tối cao cũng chỉ có 2 người được biết trước. Bắt và
khám nhà do đích thân Bộ trưởng Công an chỉ đạo. Các Thứ
trưởng Bộ Công an, đặc biệt là Thứ trưởng Phạm Quý Ngọ
phụ trách cảnh sát đều không được biết trước. Đây là
điều cực kỳ bất thường từ năm 1994.

Việc Bộ Công an bắt người kiểu này lần cuối xảy ra năm
1994. Lúc đó đích thân Bộ trưởng Bùi Thiện Ngộ chỉ đạo
Phó Tổng cục trưởng CSND là Thiếu tướng Trịnh Thanh Thiệp
(người có tư thù với Trung tướng Phạm Tâm Long) bắt con trai
của Thứ trưởng Phạm Tâm Long là đại úy công an Phạm Xuân
Liên. Các Thứ trưởng, hồi ấy, đều không được biết
trước kế hoạch đánh án. Ngay trước đó, thứ trưởng Phạm
Tâm Long còn được Bộ trưởng "cho" đi họp ở Đông Âu.
Đồng chí Ba Ngộ báo cáo và nhận chỉ đạo trực tiếp từ
Tổng bí thư Đỗ Mười, không qua Thủ tướng Võ Văn Kiệt.
Trong vụ Kiên "bạc" này, hẳn là Thủ tướng Nguyễn Tấn
Dũng cũng bị "qua mặt".

Trung tướng Nguyễn Văn Vĩnh từ giám đốc Công an Nam Định đi
lên, gần đây liên tục được đánh bóng tên tuổi trên báo,
đài. Tướng Vĩnh có mối quan hệ thân thuộc với Bộ trưởng
Trần Đại Quang bởi cùng trong hội "Nam Cường". Viên
tướng này bị chột 1 mắt do dính mảnh lựu đạn nổ khi bắt
tội phạm lúc ông này còn làm ở Phòng Cảnh sát hình sự
tỉnh Nam Định. Sau vụ đó, ông được phong Anh hùng LLVT. Gần
đây, ông lại được đeo lon Trung tướng. Nếu Trung tướng cứ
tận tụy phục vụ "bên Đảng" như thế này thì vụ Kiên
"bạc" rất có thể là bực thang đầu tiên để ông bước
lên chức Thứ trưởng Bộ CA. Hiện, ghế của thứ trưởng
Ngọ đang lung lay bởi ông bị rất nhiều người – trong đó
có những nhân vật tên tuổi – đâm đơn kiện, nhưng quan
trọng hơn, trong con mắt của "bên Đảng", ông là người
của Thủ tướng. Khả năng sẽ có nhiều nhân vật khác bị
bắt tiếp.

____________________________________

<h2>Bầu Kiên bị bắt vì lũng đoạn cổ phiếu, thâu tóm ngân
hàng</h2>

Theo nguồn tin riêng của Infonet, bầu Kiên bị bắt vì tội kinh
doanh cổ phiếu, lũng đoạn thị trường nhằm thâu tóm các
ngân hàng.

Chiều ngày 20/8, Phó chủ tịch Hội đồng sáng lập Ngân hàng
Á Châu (ACB) Nguyễn Đức Kiên và là Phó Chủ tịch CLB bóng đá
Hà Nội (Hà Nội ACB) hay còn gọi là bầu Kiên đã bị Cơ quan
cảnh sát điều tra Bộ Công an bắt giữ tại Hà Nội với tội
danh cố ý làm trái.

Theo nguồn tin của Infonet thì hành vi cố ý làm trái của bầu
Kiên là việc kinh doanh cổ phiếu lũng đoạn thị trường nhằm
thâu tóm các ngân hàng.

Ông Nguyễn Đức Kiên được biết đến như là một ông trùm
của các ngân hàng, ngoài Phó Chủ tịch Hội đồng sáng lập
ACB ông còn là cổ đông chính của các ngân hàng khác như
Eximbank, Đại Á, Techcombank, Kiên Long, Sacombank, VietBank. Đồng
thời ông cũng là thành viên HĐQT của rất nhiều liên doanh như
Caltex, KFC, Du lịch Chợ Lớn, Công ty Cổ phần Đầu tư Thiên
Minh (sở hữu chuỗi hệ thống khách sạn Victoria).

Chỉ riêng ở ACB, năm 2011, ông Nguyễn Đức Kiên xếp thứ
14/100 nhà đầu tư giàu nhất thị trường chứng khoán VN với
giá trị cổ phiếu khoảng 760 tỷ đồng.

Năm 2011, bầu Kiên nổi đình nổi đám nhất với việc đứng
ra thành lập Công ty Cổ phần bóng đá chuyên nghiệp Việt Nam -
VPF và tuyên chiến với AVG là đơn vị sở hữu bản quyền
truyền hình của bóng đá Việt Nam.

Về Ông Nguyễn Đức Kiên:
Ông Nguyễn Đức Kiên sinh năm 1964 và lớn lên tại Gia Lâm, Hà
Nội. Năm 1980, ông thi đậu vào Đại học Kỹ thuật Quân sự
(nay là Học viện Kỹ thuật Quân sự), khóa 15. Sau một năm
học tại Học viện, đạt kết quả xuất sắc, ông được
chọn đi du học tại Hungary.

Từ năm 1981-1985, ông học tại Trường kỹ thuật quân sự Zalka
Maté , ngành thông tin liên lạc quân sự. Từ năm 1985-1993 là
cán bộ Tổng công ty Dệt May VN.

Chiều nay 21/8, Thống đốc Nguyễn Văn Bình sẽ đăng đàn giải
trình về nợ xấu, tháo van tín dụng sản xuất và tái cơ cấu
ngân hàng yếu kém. Kế hoạch lập Công ty mua bán nợ quy mô
nghìn tỷ đồng có thể cũng được nhắc đến.

Nội dung trọng tâm của buổi chất vấn Thống đốc dự kiến
là việc xử lý "cục máu đông" nợ xấu. Thống đốc cũng sẽ
phải làm rõ đâu là con số nợ xấu thực sự khi ngành ngân
hàng đã đưa ra những con số khá "vênh" nhau.

Năm 1994, ông cùng các ông Trần Mộng Hùng, Phạm Trung Cang,
Trịnh Kim Quang xây dựng Ngân hàng Thương mại Cổ phần Á Châu
(ACB), sau đó là Phó chủ tịch Hội Đồng Quản Trị trước khi
chuyển thành Phó Chủ tịch Hội đồng sáng lập ACB.

Đến trước khi thôi làm thành viên HĐQT của ACB, vợ chồng
ông Nguyễn Đức Kiên và ba em của ông nắm giữ 9,71% cổ phần
của ACB.

Trong đó, ông Kiên nắm giữ 3,75% và bà Đặng Ngọc Lan – vợ
ông Kiên – nắm giữ 4,11%.

Ngoài ra, ông Kiên còn có cổ phần trong các ngân hàng lớn khác
như Eximbank, Kiên Long, Vietbank, Đại Á, Techcombank.

Bên cạnh lĩnh vực ngân hàng và bóng đá, bầu Kiên còn đầu
tư vào rất nhiều lĩnh vực khác như du lịch, may mặc…

Ông đã từng là Chủ tịch của Liên doanh dầu nhờn Caltex và
Phó Chủ tịch của Liên doanh KFC Việt Nam.

Trong lĩnh vực du lịch, ông Nguyễn Đức Kiên Kiên có "ghế"
trong hội đồng quản trị của CTCP Dịch vụ Du lịch Chợ Lớn
(cùng với ông Phạm Trung Cang) và CTCP Du lịch Thiên Minh. Công ty
Thiên Minh đầu năm nay được biết đến nhiều với thương
vụ chi 45 triệu USD mua lại chuỗi khách sạn Victoria.

Theo báo cáo thường niên năm 2010 của Ngân hàng ACB thì ông
Kiên là Chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm Tổng giám đốc
CTCP Tập đoàn tài chính Á Châu.

Công ty này thành lập năm 2009, có trụ sở chính tại số 57B
Phan Chu Trinh, phường Phan Chu Trinh - Hoàn Kiếm – Hà Nội

Giai đoạn cuối năm 2011, ông Nguyễn Đức Kiên có hàng loạt
những phát biểu, hành động với bóng đá Việt Nam.

Ông Kiên là người khởi xướng sự thành lập của Công ty Cổ
phần bóng đá chuyên nghiệp Việt Nam.

Ông Kiên cũng được biết đến trong cuộc tranh chấp bản
quyền truyền hình với Liên đoàn bóng đá Việt Nam (VFF) và
Công ty Cổ phần viễn thông và truyền thông An Viên (AVG).

Tuy vậy, ngày 20 tháng 4 năm 2012, ông tuyên bố VPF đã có
được bản quyền truyền hình từ tay AVG.

Tuy chỉ là nhân vật số 2 tại ACB, sau ông Trần Mộng Hùng,
nhưng danh tiếng của ông Kiên còn nổi hơn hầu hết các thành
viên khác của ACB vì các thành tích liên quan đến bóng đá VN.
Ông là người có nhiều cống hiến cho bóng đá Việt Nam, là
cổ đông chính của Eximbank, đơn vị tài trợ cho V-league ở
giải đấu 2010-2011.

Ông là Chủ tịch câu lạc bộ bóng đá Hà Nội ACB.

Mới đây nhất là bài phát biểu về cách tổ chức của Liên
Đoàn Bóng Đá Việt Nam, ông nêu ra ý kiến thành lập giải
bóng đá mang tên Super Liga với các câu lạc bộ hàng đầu
Việt Nam
<a
href="http://infonet.vn/Kinh-doanh/bau-kien-bi-bat-vi-lung-doan-co-phieu-thau-tom-ngan-hang/a26977.html">Theo
Infonet</a

Kế hoạch chặt đứt từng cái rễ trong chùm rễ mafia

Bầu Kiên bị tóm !
 Báo chí rổn rảng đưa tin nóng, vỉa hè chém gió lao sao về một mùa diệt sâu của các ông trùm.
 Bắt bầu Kiên xong thì tiếp tục đến bầu nào ? Trầm Bê, Thân Đức Nam, Quốc Cường Gia Lai, Hương Bắc Á, Nhật Vượng...? bà con cứ chờ xem những vở diễn trong tháng chín này, rất thú vị.
 Vỉa hè cho hay : 3D đang được mặc cả để chọn cho mình một con đường duy nhất : hoặc tẩu vi thượng sách, hoặc tự vẫn, hoặc xin phép được tị nạn tại một Quốc gia đảm bảo được tính mạng của cả gia đình. Kinh thật, đúng là chuyện vỉa hè chém gió vô thưởng vô phạt. Xem trên trang quan làm báo mới kinh, các thông tin của dân chém gió cứ ào ạt như bão, từng nhân vật cộm cán lắm tiền nhiều đô la nhất Việt nam được hé lộ lên mạng xã hội, cho thấy các ông trùm tại Việt nam còn giỏi hơn cả bố già Ý trong việc biến hệ thống quan chức trung ương của một Quốc gia thành những con rối để diễn trò.
 Mà cũng chưa biết kẻ nào biến kẻ nào thành con rối, cuối cùng quan trọng là kẻ nào có nhiều tiền gửi ở nhà băng Thụy sỹ, kẻ nào có nhiều biệt thự dát vàng tại các Quốc gia tư bản mà tiền được xây bằng mồ hôi và thuế của dân Việt.
 Bầu Kiên chỉ là một cái rễ trong chùm rễ mafia tại xứ rừng này mà thôi, nhiều cái rễ khác đang gấp rút thay hình đổi dạng để tháo chạy, thay cả hộ chiếu, chứng minh nhân dân nữa cho chắc ăn.
 Đi đâu, Hồng Kong hay Mỹ, EU...?
 Hãy thu mua thẻ đảng nhanh lên hỡi các chị em đồng nát đang kiếm ăn khắp Thủ đô, thứ ấy chỉ nay mai sẽ trở thành đồ hiếm và có giá lắm  đó.

 Tiền phong đưa tin :

'Bầu' Kiên bị bắt vì kinh doanh trái phép
  Tối 20-8, Cơ quan Cảnh sát điều tra - Bộ Công an đã thực hiện lệnh bắt và khám xét nơi ở của ông Nguyễn Đức Kiên (SN 1964), người được biết đến với biệt danh “Bầu Kiên”.
Bầu Kiên được biết đến là một doanh nhân thành đạt gắn bó nhiều với bóng đá Việt Nam
Bầu Kiên được biết đến là một doanh nhân thành đạt gắn bó nhiều với bóng đá Việt Nam.

Được biết, ông Nguyễn Đức Kiên là cổ đông của nhiều ngân hàng như ACB, Đại Á… Ông Kiên cũng là phó Chủ tịch Công ty Cổ phần bóng đá chuyên nghiệp Việt Nam (VPF) và là Chủ tịch CLB bóng đá Hà Nội.
Cuối giờ chiều qua, cơ quan điều tra bắt đầu tiến hành khám xét nơi ở của ông Kiên tại phường Quảng An (quận Tây Hồ, Hà Nội). Đến khoảng 20 giờ 30, việc khám xét mới kết thúc.
Một nguồn tin cho hay, cơ quan chức năng đã thu giữ một số tài liệu và một ổ cứng máy tính tại nơi ở của ông Kiên.
 

Chủ Nhật, 19 tháng 8, 2012

TỪ CHUYỆN CỦA TIẾN SĨ NGUYỄN XUÂN DIỆN NGHĨ VỀ TÌNH CẢNH ĐẤT NƯỚC


Đào Tiến Thi
.
Từ nửa cuối năm ngoái sang đầu năm nay, blog Nguyễn Xuân Diện rất tích cực đưa tin, bài về hai việc nóng bỏng nhất của đất nước:
– Các vụ gây hấn, xâm lược ngang ngược của nhà cầm quyền Trung Hoa cộng sản  (Trung Cộng) và cùng với nó là những cuộc biểu tình phản đối Trung Cộng, bày tỏ lòng yêu nước, quyết tâm chống giặc ngoại xâm của nhân dân ta.
– Các vụ cưỡng chế đất đai trái luật và vô nhân đạo, gây tổn thất lớn về vật chất và tinh thần đối với người nông dân, đặc biệt là ba vụ chấn động dư luận diễn ra nửa đầu năm 2012: Tiên Lãng (Hải Phòng, 1-2012), Văn Giang (Hưng Yên, 4-2012), Vụ Bản (Nam Định, 5-2012).
 Lẽ ra theo tôn chỉ chính trị của chế độ ta – “Nhà nước do dân, của dân, vì dân” – thì những việc đó phải được khuyến khích, biểu dương, khen ngợi, thế nhưng oái oăm thay, TS Nguyễn Xuân Diện lại liên tiếp bị gây khó khăn, sách nhiễu, khủng bố, theo mức độ tăng dần.
Có thể nêu mấy sự kiện chính:
Từ tháng 8-2011 cho đến đầu năm nay, anh Diện nhiều lần bị công an triệu tập làm việc. Có những vụ công an “cưỡng chế” về đồn bất thình lình, như vụ ngày 26-11-2011, trước tin có biểu tình ủng hộ đề xuất Luật Biểu tình của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng; vụ ngày 7-3-2012, khi một nhóm trí thức tổ chức gặp mặt tôn vinh những phụ nữ yêu nước.
Đặc biệt, gần đây ngoài các biện pháp hành chính, anh Diện còn bị khủng bố kiểu xã hội đen rất hung bạo và lộ liễu. Đó là sự việc ngày 18-5-2012, một nhóm 6 người tự xưng là thương binh nặng, mặt mày dữ tợn, đến tận Viện Hán Nôm, cơ quan của anh Diện, xông thẳng vào phòng anh Diện chửi bới và đe dọa, bắt anh Diện rút bài trên blog của mình (rút bức thư gửi Thủ tướng Nhật Bản, yêu cầu không xây dựng nhà máy điện hạt nhân trên đất Việt Nam). Và ngay sau đó, sự việc được đổi trắng thay đen bằng việc báo Quân đội nhân dân và báo Cựu chiến binh bày đặt ra sự kiện “Ủng hộ Chính phủ làm điện hạt nhân, một thương binh nặng bị hành hung”.
(Cả hai báo này sau đó tự gỡ bỏ bài vu cáo trơ trẽn đó)
Blog Nguyễn Xuân Diện sau đó ít ngày cũng bị đánh sập, cho đến gần đây anh Diện mới khôi phục lại được.
Tiếp theo, Sở Thông tin Truyền thông (TTTT) Hà Nội tổ chức thanh tra blog của TS. Nguyễn Xuân Diện. Ngày 1-6-2012, anh Diện đến làm việc với Thanh tra Sở TTTT Hà Nội, có cụ Lê Hiền Đức (đi cùng để giám sát) và Luật sư Hà Huy Sơn (đi cùng để tư vấn pháp lý), nhưng Sở TTTT Hà Nội đã nhất định đuổi cụ Đức và LS. Sơn ra ngoài. Cụ Đức phản đối việc đó thì họ liền hành hung, giam cầm cụ Đức cho đến 3 sáng hôm sau, đẩy cụ Đức vào tình thế cực kỳ bức xúc, không thể không phản ứng, thế là trúng kế kịch bản “gây rối trật tự” đã được chờ sẵn. Bôi xấu cụ Đức, một nhân sỹ quả cảm trong việc đấu tranh bảo vệ dân oan, cũng là cách triệt phá TS. Nguyễn Xuân Diện. Một số báo cũng góp bài bôi xấu anh. Ví dụ:
(Bài này hiện nay đã biến mất trên website của Petrotimes)
Và mới đây nhất, ngày 6-8-2012, Sở TTTT Hà Nội đã ra quyết định xử phạt TS. Nguyễn Xuân Diện 7,5 triệu đồng với một tội danh rất mơ hồ và không rõ chứng cứ: lợi dụng trang thông tin điện tử cá nhân để cung cấp thông tin gây phương hại đến trật tự an toàn xã hội.
Riêng việc thanh tra của Sở TTTT Hà Nội, điều đáng bi hài là sự việc tiến hành suốt từ 1-6 mà đến nay, sau 2 tháng 6 ngày mới ra được quyết định xử phạt. Ở đây phải đặt ra câu hỏi: Tại sao họ lại đưa quyết định xử phạt vào đúng lúc này, lúc mà trên Biển Đông, nhà cầm quyền Trung Cộng đang tiến hành những hành động xâm lược hết sức ngang ngược và trắng trợn đối với chủ quyền biển, đảo của Việt Nam; vào lúc mà nhà nước ta, ngoài việc cho phép các báo đưa ra bằng chứng chứng minh chủ quyền của ta đối với Hoàng Sa và Trường Sa, một việc mà đáng lẽ phải làm từ lâu nhưng lại cấm đoán, thì không thấy có một phản ứng đáng kể, cần thiết.
Việc xử phạt TS. Nguyễn Xuân Diện cũng là việc làm tiếp theo của những hành động đàn áp quyết liệt người biểu tình yêu nước, cũng như việc dùng tường lửa chặn người đọc vào các blog có tin bài chống xâm lược Trung Cộng. Việc trấn áp biểu tình, đến nay nhà cầm quyền đã thành công. Cuộc biểu tình ngày 5-8-2012 bị đánh tan tác trên mọi phương diện, có lẽ cũng là ngày chấm dứt hoàn toàn hành động biểu tình yêu nước chống Trung Cộng xâm lược.
Trước trại Lộc Hà chiều tối ngày 5/8/2012
Điều đáng chú ý, trong cuộc biểu tình “rớt” (giống như bão rớt) chiều tối ngày 5-8-2012 tại cổng Trại Phục hồi Nhân phẩm Lộc Hà gồm người đi biểu tình bị giam vừa được thả và những người đi đón, TS. Diện đã đứng ra hô lệnh rất vang: “Đả đảo Trung Quốc xâm lược”. Phải chăng đấy là “giọt nước tràn ly” khiến nhà cầm quyền không thể nào “tha thứ” được nữa, và ngày hôm sau, Sở “Bốn Tê” ký phắt quyết định “xử phạt hành chính” đối với anh Diện ngay tắp lự!
Sau Nguyễn Xuân Diện có lẽ đến lượt các blogger khác.
Đến bước này thì không thể nào hiểu nổi Đảng và Nhà nước ta kiên quyết giữ độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ theo kiểu gì.
Đến bước này thì dù ai đau xót mấy trước cảnh mất dần biển đảo (và tiến tới mất nước), đau xót mấy trước nỗi nhục quốc thể cũng đành bó tay:
Thương ôi công nghiệp* tổ tông
Nước tanh máu đỏ non chồng thịt cao
Non nước ấy xiết bao máu mủ
Nỡ nào đem dâng lũ sài lang?**
(Phan Bội Châu, Ái quốc ca, 1910)
ĐTT
……………………………………………….
* Công nghiệp: công lao và sự nghiệp.
** Không rõ cụ Phan viết bài này bằng chữ Hán rồi dịch ra Quốc ngữ hay ngược lại. Nguyên văn chữ Hán:
Y hi! Thủy hề ngã tiên chi huyết
Sơn hề ngã tiên chi nhục
Ngã tiên cao chi quán toàn Nam
Nhất triêu sử bão hoài lang phúc.
Dịch nghĩa:
Hỡi ơi, nước là máu của tổ tiên ta chứa lại
Núi là thịt của tổ tiên ta chồng lên
Mồ hôi nước mắt của tổ tiên ta đã rưới khắp nước Nam này
Nỡ nào một buổi mai để bọn sài lang ăn cho no bụng!
(Theo Thơ văn yêu nước và cách mạng đầu thế kỷ XX, Chương Thâu, Triêu Dương, Nguyễn Đình Chú biên soạn, NXB Văn học, Hà Nội, 1972)
Tác giả gửi cho NTT blog
Theo: https://nguyentuongthuy.wordpress.com/2012/08/18/tu-chuyen-cua-tien-sy-nguyen-xuan-dien-nghi-ve-tinh-canh-dat-nuoc/

Thứ Năm, 16 tháng 8, 2012

Thấy gì qua hành động của Sở Thông tin Truyền thông Hà Nội: Vải thưa có che được mắt Thánh?

Cái này tôi đọc được ở blog nhà bác J.B Nguyễn Hữu Vinh, xin về chia sẻ với bạn đọc.



Quyết định phạt hành chính của Chánh thanh tra Sở Thông tin Truyền Thông Hà Nội đối với Ts Nguyễn Xuân Diện - một trí thức khá nổi tiếng đã xuống đường và cổ vũ cho những tinh thần yêu nước chống giặc ngoại xâm đã làm nhiều người thấy sự tởm lợm.
Sự tởm lợm nằm ở chỗ, người ta nhìn thấy đằng sau hành động này là động cơ gì?
Những quy định trong Hiến Pháp.

Trước hết, để nhằm xác định được động cơ của hành động này, cần đi sâu hơn một chút về những quy định của Hiến Pháp - một bản văn mà bất cứ một công dân, tổ chức nào cũng phải tuân theo một cách nghiêm khắc nhất - Có thể nhiều người cho rằng kể cả bản Hiến pháp của VN, thì cũng chỉ là thể hiện ý chí của đảng độc trị cầm quyền đối với nhân dân mà thôi. Theo tôi thì dù sao vẫn còn hơn không có một văn bản nào để xã hội hành xử với nhau bằng luật rừng hoàn toàn.

Ngay câu mở đầu bản Hiến Pháp 1992 viết rõ ràng như sau: "Trải qua mấy nghìn năm lịch sử, nhân dân Việt Nam lao động cần cù, sáng tạo, chiến đấu anh dũng để dựng nước và giữ nước, đã hun đúc nên truyền thống đoàn kết, nhân nghĩa, kiên cường bất khuất của dân tộc và xây dựng nên nền văn hiến Việt Nam.".

Tiếp theo "Điều 3: Nhà nước bảo đảm và không ngừng phát huy quyền làm chủ về mọi mặt của nhân dân, nghiêm trị mọi hành động xâm phạm lợi ích của Tổ quốc và của nhân dân". Rồi: "Điều 13: Tổ quốc Việt Nam là thiêng liêng, bất khả xâm phạm. Mọi âm mưu và hành động chống lại độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc, chống lại sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa đều bị nghiêm trị theo pháp luật".

Hành xử của những cơ quan chức năng và quan chức cộng sản

Với những quy định rõ ràng như vậy, chắc chắn rằng nếu ở một đất nước có một "Nhà nước Pháp quyền" thì hẳn chẳng bao giờ những điều đó không được coi trọng. Mọi cơ quan, bộ phận trong đất nước đó phải hành động với khuôn khổ của những quy định đó và phục vụ mục đích đã được Hiến Pháp nêu lên. Nếu theo đúng quy định của Hiến Pháp đã dẫn ở trên, thì chắc chắn rằng những kẻ đã cam tâm làm hại đến lợi ích quốc gia, làm tay sai cho giặc trong lĩnh vực thông tin về lãnh thổ, về chủ quyền đất nước sẽ " bị nghiêm trị theo pháp luật". Ngược lại, những người đã cổ vũ cho tinh thần yêu nước vì lãnh thổ thiêng liêng của Tổ Quốc sẽ được trọng thưởng và hoan nghênh.

Vậy mà trong lĩnh vực thông tin, truyền thông đã từng có những kẻ như Dào Duy Quát, người phụ trách trang mạng điện tử mang tên Đảng Cộng sản ngang nhiên tuyên truyền rằng Hoàng Sa - Trường Sa, lãnh thổ thiêng liêng của đất nước Việt Nam là của giặc. Cũng có những cơ quan truyền thông của Đảng bộ Hà Nội đã ca ngợi không tiếc lời tướng Tàu Hứa Thế Hữu, một tên giặc mang nhiều nợ máu của nhân dân ta trên biên giới phía Bắc... Cũng đã có những tên bồi bút mạt hạng, Đài truyền hình Hà Nội ngang nhiên xúc phạm tinh thần yêu nước của nhân dân ta. Những bài báo liên quan đến lãnh thổ, biên cương, hải đảo đã phải rút xuống, bị ngăn chặn, bị hạch sách và trấn áp.

Những khi đó, không ai biết rằng ở Hà Nội có một cái gọi là Sở Thông tin và Truyền thông. Bởi nếu có, chắc chắn là với chức năng của mình, họ phải hành động ngay và không chậm trễ đối với lũ Hán gian trong lòng nước Việt đã ngang nhiên hành động trái Hiến Pháp như trên vì lợi ích kẻ thù của dân tộc, đồng thời họ phải lên tiếng bênh vực những tiếng nói bất khuất hy sinh vì những điều thiêng liêng nhất.

Cho đến khi bọn Trung Quốc xâm lược hiện hữu trên đất nước chúng ta bằng hàng loạt hành động như lập thành phố, đưa quân đội đến lãnh thổ Việt Nam, xua hàng trăm ngàn người đến lãnh hải Việt Nam trên hàng chục ngàn chiếc tàu mang danh đánh cá.

Trước tình hình đó, lòng dân nổi sóng và những hành động chống Trung Quốc xâm lược của nhân dân bằng cách biểu thị lòng yêu nước qua các cuộc biểu tình chống xâm lược. Những người biểu tình yêu nước đã phải chứng kiến và đau nỗi đau nhà nước Việt Nam hèn trước giặc, hung hãn trước dân. Bên cạnh việc luôn luôn rêu rao 16 chữ vàng và 4 tốt - miếng bả quân giặc đang mớm cho - thì đám công an, mật vụ đã có nhiều hành động khiếm nhã, bạo lực và bất nhân với những người có tinh thần chống Trung Quốc vì lãnh thổ. Thậm chí, những hành động của nhà nước đối với những người yêu nước đã được ví như một "sự cởi truồng" trước mặt thiên hạ, không cần che đậy bản chất hèn hạ của mình.

Thậm chí, xã hội Việt Nam hiện nay, những điều đã ghi trong Hiến Pháp về nghĩa vụ đối với Tổ Quốc, đất nước nói trên đã trở thành cái bẫy đưa dân vào tù.

Chính khi đó, thì người ta mới biết đến có một cơ quan gọi là Sở Thông tin Truyền Thông Hà Nội (TTTTHN).

Sở TTTTHN đã nhanh chóng có những động thái đối với người yêu nước bằng các cái gọi là "quyết định Thanh tra". Chẳng ai lạ gì những cái thanh tra này nhằm mục đích gì. Khi mà những trang báo tràn ngập những cướp, giết, hiếp và trở thành những giáo trình dạy dỗ cho đám trẻ bắt chước các bài học giết người, cướp của, hiếp dâm và vô cảm, thậm chí là phản quốc... nhưng Thanh tra Sở TTTTHN đã coi như mình không hề hiện diện. Trái lại, đối với những tấm lòng yêu nước, lập tức Sở TTTTHN đã hiện nguyên hình là công cụ của nhà nước trấn áp người yêu nước.

Mở đầu bằng cái gọi là "Quyết định thanh tra" rồi sau đó là cái "Quyết định xử phạt hành chính..." mặc dù đã không hề đưa ra một chứng cứ nào về cái gọi là “lợi dụng trang thông tin điện tử cá nhân để cung cấp thông tin” đã “gây phương hại đến trật tự an toàn xã hội” do ông Chánh thanh tra Nguyễn Văn Minh ký với đầy đủ sự thiếu văn hóa của một người giữ chức vụ Chánh Thanh tra Sở Thông tin và Truyền thông mà vẫn chưa rành chính tả. Chỉ cần nhìn mấy chữ "Quyết định này gồm 2 (hai) trang, được đóng giấu giáp lai./." cũng đã có thể thấy trình độ văn hóa của ông Chánh thanh tra này đến đâu.

Nguyễn Xuân Diện, anh là ai?

Nguyễn Xuân Diện sẽ chẳng là gì, chẳng ai cần biết, với tấm bằng Tiến sĩ anh sẽ cũng như hàng vạn những "trí thức" Việt Nam mang đủ mọi hàm, chức trong bộ máy nhà nước hiện nay đang cố tình câm miệng trước mọi vấn nạn liên quan đến xã hội, đất nước và cơ đồ dân tộc để chỉ mưu đồ vinh thân phì gia. Sẽ chỉ là những kẻ bồi bút cỡ như Vũ Duy Thông, cứ có mấy đồng nhuận bút thì bất kể là ai, chửi bằng được, bất chấp lãnh thổ, cơ đồ thậm chí mồ mả cha ông bị xâm lấn và chiếm đóng nếu anh ham mê nghề viết. Sẽ chỉ là những người có chức nhưng chẳng có danh, thậm chí cái danh là để muôn đời con cháu mai sau mang hận như những kẻ đã cam tâm dâng hiến lãnh thổ non sông cho giặc. Sẽ chỉ là một tiến sĩ, trí thức đầu đặc chắc như ông Ts Thành, Bí thư Thành ủy Hải Phòng, người sáng tác mạng "Gugồ chấm Tiên Lãng" nếu anh cố gắng bon chen vào đảng và bằng mọi cách rồi ngoi lên bằng được. Hoặc sẽ chỉ là một tay quan chức như bất cứ một Bí thư, Chủ tịch Tỉnh nào hoặc Bộ, Thứ Trưởng, cục, vụ viện nhan nhản ở đất nước Việt Nam này có trách nhiệm trông coi bờ cõi nhưng đã câm miệng hến khi lũ giặc xâm lăng tràn vào chiếm đóng.

Hoặc nếu con đường có khác đi, anh cũng sẽ chỉ là một dân oan, nếu có khiếu kiện đất đai bị cướp đoạt, nhà cửa bị chiếm lấy mà không thuận lòng. Hoặc tệ hơn nữa, anh chỉ là một tay Blogger nào đó lên mạng hô hào những điều hoa lá cành câu gái nhằm kiếm một mối lợi, một mối tình nào đó trên mạng ngoài gia đình và thỏa mãn với mục đích đó của mình như thường thấy trong xã hội.

Nhưng, là một Tiến sĩ Hán Nôm, được tiếp xúc với những tiếng nói cổ xưa của cha ông, được thấm tinh thần bất khuất không chịu cúi đầu, không chịu mang nỗi nhục mất nước qua những văn bản cổ chứa đựng truyền thống dân tộc qua chiều dày cả ngàn năm lịch sử, anh đã lên tiếng.

Những tiếng nói vì non sông, vì lãnh thổ, vì những người bần cùng bị cướp bóc, bị nô lệ của anh đã vang lên từ chính lương tâm mình. Chính vì vậy anh đã làm nhức nhối những kẻ cam tâm làm tay sai cho giặc xâm lược bờ cõi cha ông để lại bằng núi xương, sông máu cũng như những kẻ bất chấp lương tâm để hùa nhau cướp đoạt từng tấc đất cuối cùng của nhân dân.

Và tai họa đã đến với anh bằng nhiều trò bẩn thỉu và đê tiện.

Trò rẻ tiền có đánh lừa được ai?

Những thông tin về những hành động của bọn Trung Quốc xâm lăng đất nước đến với nhân dân, người dân đã hết sức ngạc nhiên khi thấy hàng đoàn cán bộ đến nhà dân luôn miệng rằng "đã có đảng và nhà nước lo". Thế nhưng, những phản ứng đãi bôi, yếu ớt từ chính nhà nước đã làm cho nhiều người dân thấy nguy cơ mất nước đang hiện hữu rất gần, rất cụ thể. Trong khi đó rõ ràng Hiến Pháp đã ghi: "...nhân dân Việt Nam lao động cần cù, sáng tạo, chiến đấu anh dũng để dựng nước và giữ nước..."
Thế rồi các cuộc biểu tình yêu nước đã nổ ra, dù nhiều, dù ít thì những cuộc biểu tình đó cũng đã là những tiếng nói, những tấm lòng của muôn dân tụ lại từ truyền thống bất khuất chống giặc ngoại xâm.

Thế rồi các cuộc biểu tình bị đàn áp, những kẻ đàn áp lòng yêu nước đã chính thức cởi truồng không cần che đậy bản chất của mình. Đến vậy thì những người yêu nước bị trấn áp là điều không có gì lạ.

Người ta đã chứng kiến những trò bẩn thỉu đã từng diễn ra với những người yêu nước như được tặng mắm tôm trộn dầu nhớt, cứt đái ném trộm vào nhà. Người ta cũng đã chứng kiến sự rượt đuổi, rình rập, theo dõi, hăm dọa những người có lòng yêu nước thương nòi đã xuống đường vì dân tộc. Hoặc đám người tự xưng là "thương binh nặng" xông vào công sở cởi truồng tô hô ăn vạ được sự phụ họa của báo chí nhà nước.
Người ta cũng sẽ không lạ gì khi có thể sẽ chứng kiến sự bẩn thỉu và hung hãn hơn với họ khi vẫn tự mang nặng trong lòng mình món nợ non sông. Và với tấm lòng đó, họ chấp nhận hi sinh như những người lính trên biên cương năm xưa hoặc trên biển đảo Gạc ma năm 1988 ở tuyến đầu chống quân bành trướng xâm lược.

Nhưng, dù có tập trung hàng chục người, làm việc hàng tháng, huy động cả hệ thống truyền thông khổng lồ bôi nhọ, hệ thống công an hùng hậu và những bộ óc chuyên nghề bôi xấu để nhằm đánh gục một nhân sĩ có lòng yêu nước, thì điều đó vẫn chưa đủ, chưa thể dập tắt tinh thần yêu nước thương nòi của nhân dân Việt Nam.

Cả dân tộc này vẫn kiên cường, bất khuất và không bao giờ khuất phục trước ngoại bang xâm lược, dù những kẻ cướp nước và bán nước có huy động cả tỷ người phương Bắc đến đây nhằm cướp bóc và đồng hóa dân tộc này.

Khi để lộ rõ bộ mặt cướp nước và bán nước, cả dân tộc sẽ vùng lên và quét sạch lũ cướp nước và bè lũ bán nước. Tôi tin vào điều đó.

Hà Nội, 17/8/2012

J.B Nguyễn Hữu Vinh


http://jbnguyenhuuvinh1962.wordpress.com/2012/08/17/xuandien_tttt/

Thứ Hai, 13 tháng 8, 2012

Nhận tiền từ người khác – Tại sao không?

     Không biết chuyện người biểu tình được phát tiền, trước Đài Truyền hình Hà Nội (THHN) thì đã có tờ bào nào nói tới không. Chỉ biết rằng khi làm việc với cơ quan chức năng như an ninh, cảnh sát hay chính quyền thì những người biểu tình từng được nghe nói đến nhiều lần. Họ ngơ ngác không hiểu ai được phát tiền, tại sao họ đi mãi mà chẳng ai phát cho xu nào. Còn nói chính thức trên báo chí thì hình như đài THHN nói tới đầu tiên, một lần duy nhất trong bản tin trưa 5/8/2012, sau đó thì câm tịt, ít ra cho đến hôm nay.

Ngay cả bản thân tôi, vì ghét Tàu Cộng, thương nước mình quá nên hay tham gia biểu tình, mỗi lần lại trích từ đồng lương hưu còm cõi của mình ra một ít. Điều đó cũng có nghĩa là bớt đi một khoản chi tiêu cho nhu cầu khác.
Xong mỗi cuộc biểu tình, nếu không bị bắt thì về thẳng nhà, vợ con đã chờ cơm sẵn. Đôi khi mấy anh em, chú cháu rủ nhau vào quán cà phê hay đi uống cốc bia hơi, nghỉ ngơi chút cho đỡ mệt. Tan cuộc, mỗi người tự giác bỏ ra, người ba chục, người năm chục chứ không ai nỡ để cho một người bao cả. Cũng có lần mấy cháu thanh niên nhất định không lấy tiền của tôi, bảo thôi, bố già rồi, ăn uống đáng là bao, để bọn con thanh toán. Chúng con còn làm ra tiền.
Tôi thì đã vậy nhưng cũng chưa thấy bất cứ một người biểu tình nào được phát tiền. Nếu có, chúng tôi đã tóm lại xem có phải là thằng phản động, hại dân hại nước nào không rồi giao cho công an xử lý. Nếu người cho tiền chỉ vì lòng nhân ái thôi thì khen họ mấy câu.
Mà có ai cho tiền thì đã sao nhỉ? Những lần biểu tình trước đây, đôi khi có người mang cho đoàn một hộp nước, có khi còn có cả một túi kem. Hôm 22/7 đoàn biểu tình đi qua ngôi chùa ở Hàng Bông, nhà chùa cũng mang nước ra tận vỉa hè phát cho mọi người. Cho một hộp nước thì cũng như phát cho 100 nghìn đồng. Đừng nghĩ cho bằng vật chất nó thanh tao hơn cho bằng tiền đâu nhé. Vì có cho tiền thì chẳng ai dùng tiền bỏ vào miệng cho đỡ khát hoặc cho đỡ đói cả. Họ cũng phải dùng tiền đó đổi ra nước uống hay cái bánh mì mới ăn hay uống được.
Thế nhưng với Đài THHN thì họ coi chuyện người biểu tình nhận tiền của ai đó cho (nếu có) là chuyện tày đình lắm. Chưa có bằng chứng gì đã lớn giọng qui kết. Nào là “đã phát hiện và bắt quả tang”, nào là “bộ mặt thật … đã bị lộ tẩy“, nào là “biểu tình ăn tiền” …
Tôi thử bắt chước giọng này của Đài THHN, làm một bản tin sau:
Ngày 5/8/2012, một người biểu tình có nickname là Hư Vô đã phát hiện và bắt quả tang công an Hoàng Xuân Hiếu Quận Hoàn Kiếm khi lập danh sách đồng đội làm việc tại trại Lộc Hà nói với nhau, mỗi người được năm trăm.
Nhân chứng này còn cho biết, một công an béo, đầu đinh làm việc với cô huýnh tay cán bộ Hoàng Xuân Hiếu ra hiệu đừng nói gì kẻo cô nghe thấy.
Bộ mặt thật của cái gọi là giữ gìn an ninh, trật tự đã bị lộ tẩy. Sau khi trao đổi lại với nhân chứng trên, chúng tôi sẽ công khai danh tính của người đã phát hiện ra việc "giữ an ninh, trật tự ăn tiền" này.
Giữa bản tin của tôi với bản tin Đài THHN có mấy điểm khác: một tin đưa tin đã xảy ra, một tin là tưởng tượng, một tin đã phát chính thức còn một tin là thử đưa nhưng chính xác, một tin là của báo chí Nhà nước, một tin của cá nhân. Thử hỏi, bản tin nào đáng tin cậy hơn, thuyết phục hơn?
Nói thế để Đài THHN hiểu rằng, nói người phải ngẫm đến ta. Người nào đi biểu tình ăn tiền thì chưa biết nhưng rõ ràng là biểu tình viên Đào Trang Loan đã phát hiện ra việc công an đi dẹp biểu tình có ăn tiền.
Thực ra thì ai cũng biết việc công an dẹp biểu tình, canh nhà các biểu tình viên đều có tiền bồi dưỡng, điều này không có gì lạ. Về phía báo chí, chính quyền, họ coi đó là việc đương nhiên. Dân tuy cũng không lạ nhưng bức xúc: công an đã được hưởng lương tháng, tại sao đi làm việc lại được thêm tiền? Nếu làm vào ngày nghỉ thì cũng phải theo qui định của luật lao động chứ, sao lại có khoản tiền lớn như vậy? Mà tiền ở nguồn nào ra thì bây giờ ai cũng hiểu đó là từ tiền thuế của họ.
Cán bộ, công chức, phóng viên nhà báo … đi họp có phong bì, đi xuống cơ sở có phong bì. Thậm chí nhân dân đi họp cụm dân cư cũng có phong bì. Vậy tại sao các người lớn tiếng kết tội kẻ khác, nhất là bịa đặt ra để kết tội?
Người biểu tình, nếu có ai đó cho tiền thì ắt tiền đó không phải rút ra từ ngân sách. Khi họ đang thiếu thốn mà có người cho tiền tại sao lại không nhận?
Đài THHN cũng nên nhớ cho là chưa có điều khoản nào của luật pháp cấm nhận tiền từ người khác. Tại sao các người lại bịa đặt ra rồi lên án người biểu tình một cách cay độc và trơ trẽn như thế?
Họ hoàn toàn có quyền nhận tiền của người khác với một điều kiện: người cho tiền vì lòng nhân ái hoặc là ai đó nhưng không được ra điều kiện bắt họ làm những việc theo ý muốn của mình mà người biểu tình không muốn. Tức là việc cho, nhận không ảnh hưởng đến hành vi của họ.
Ngược lại, ai dám khẳng định không có nhà báo đi làm phóng sự thuê, đi viết bài thuê, tức là nhận tiền để làm theo ý muốn của kẻ khác?
Trở lại chuyện đôi khi có người khác bao cho tôi tiền nước; như vậy, có thể gọi là tôi nhận tiền không vì bia hay cà phê cũng phải mua bằng tiền. Nếu lần nào cũng được ai đó mời giải khát thì có thể nói điều đó là động cơ thúc đẩy tôi đi biểu tình không?
Tôi chỉ tiếc tôi không giàu có. Nếu tôi có tiền, tôi cũng có thể cho những người còn thiếu thốn quá, còn đặt điều kiện với họ thì tuyệt nhiên không.
Cho hay nhận gì cũng phải xét đến bản chất của nó, không thể gộp chung vào một rọ. Đừng có tự bó đầu để rồi ám ảnh mãi vì lối chụp mũ “nhận tiền của bọn phản động”.
Bàn thế cũng chỉ là nêu ra giả định. Cần khẳng định lại lần nữa: cho đến nay, cơ quan chức năng chưa tìm ra được bất cứ ai nhận được tiền khi đi biểu tình.
.
13/8/2012
NGUYỄN TƯỜNG THỤY

Thứ Tư, 8 tháng 8, 2012

Cuộc biểu tình yêu nước ngày 5/8/2012 đã bị các cơ quan chức năng Hà Nội đập tan như thế nào?

Nguyễn Thượng Long (Danlambao) - Sau khi tôi chính thức trình làng bài viết “Không xứng với biển xanh”, đặc biệt trước quyết định sẽ tham gia các cuộc biểu tình yêu nước sáng ngày 22 – 7 và sáng 5 – 8 – 2012, tôi đã nhận được từ nhiều người, nhiều câu hỏi lý thú. Có người lo lắng hỏi: “Liệu TQ có đánh ta không bác?”, người khác thì hỏi: “Trong tình thế thân cô thế cô bất lợi thế này, liệu Việt Nam có chống đỡ được cuộc chiến đó không bác?”. Lại có một ông đinh ninh với tôi: “Tuy chỉ là một Chúa Chổm đối với ngân quỹ của TQ… người Mỹ sẽ đánh người Tầu cho người Việt Nam mình…bác nên tin điều đó (!?)”, câu khẳng định này làm buồn lòng và xấu mặt những người Việt nào còn một chút liêm xỉ và tự trọng.

Tôi vốn không thích nói năng theo kiểu “Chém Gió” của mấy ông “gúc gồ” nên chỉ cười trừ mà rằng: Việc hỏi TQ có đánh ta hay không đánh ta… thì cứ quan sát hiện tượng người TQ đã đạt được những gì ở biên giới đất liền, ở thác Bản Giốc, ở ải Nam Quan, bãi Tục Lãm, ở Tây Nguyên, ở các điểm cao ở Hà Giang, ở rừng thượng nguồn, ở Cam Ranh, ở Hoàng Sa - Trường Sa và biển Đông, ở các công trình mà người TQ luôn thắng thầu…rồi đặt ra một câu hỏi ngược lại là: “Không phải nổ súng mà trong tay người Tầu đã có ăm ắp những thứ đó rồi …thì đánh nhau làm gì cho mang tiếng là đại bá - thực dân - đế quốc…để bị thế giới văn minh lên án. Ai đã tặng cho người Tầu những cái mà cả 1000 năm Bắc Thuộc họ không làm nổi, mà nay chỉ bằng 2 lá bùa “16 chữ” và “4 tốt” họ đã có đủ cả! Năm 1979 họ xua quân tràn ngập biên giới Việt Nam với mệnh lệnh huyênh hoang “Phải dậy cho bọn tiểu bá Việt Nam một bài học!”, còn nay…họ sẽ chẳng dại gì mà lại AQ như thế, họ sẽ lớn tiếng rằng “Do bị bọn tiểu bá VN tráo trở luôn ăn hiếp, cưỡng chiếm… nên họ buộc lòng phải tự vệ!?”…Phải sống trong một thế giới đầy những điều đảo điên… người Mỹ thực sự nghĩ gì về người Việt Nam sau cuộc chiến tranh Mỹ - Việt? Người TQ nghĩ gì về VN sau biết bao điều thê thảm! Người Việt Nam nghĩ gì về người Việt Nam trong giai đoạn đầy những nghịch lý này? Câu hỏi đó đặt ra bao nhiêu là lời giải? 

Trước khi đề cập đến đề tài nóng hổi “Ngày 5 – 8 – 2012 - Cuộc biểu tình yêu nước ở Hà Nội bị đập tan như thế nào?”, xin mọi người cùng đọc bức thư của một giáo viên Lịch Sử mới gửi vào Email của tôi ta sẽ có thêm những cơ sở để trả lời câu hỏi: “Liệu Việt Nam có chống đỡ được cuộc chiến của người Tầu không?”. Câu hỏi này đặt ra không chỉ riêng cho một người VN cụ thể nào mà phải đặt ra cho tất cả dân Đại Việt đang sống ở trong cũng như ngoài nước.

“Cháu là một giáo viên dậy Lịch Sử, cũng như bao người Việt Nam bình thường khác. Cháu muốn tâm sự với bác cho vợi đi nỗi buồn của một người Việt Nam khi phải chứng kiến điều tủi nhục của cả dân tộc mình mà cháu chưa khi nào ngờ đến lại có ngày hôm nay. Thấy nỗi uất hận đang dâng trào của cả dân tộc đối với bè lũ cướp nước và những hành động vô cùng kỳ lạ mà ngay cả các triều đại phong kiến thối nát trong lịch sử dân tộc cũng chưa dám làm đối với bờ cõi của tổ tiên, lòng cháu buồn vô hạn bác ạ. Gần đây cháu rất ít ngủ, cứ nghĩ đến tình cảnh của dân tộc mình là cháu thấy đau lòng vô hạn.

Người yêu nước thì bị bắt bớ, hoặc buộc tội một cách vô lý. Điều làm cháu đau xót nhất là nhìn thấy cảnh đồng bào của mình bị đàn áp trong những vụ cưỡng chế đất ở Văn Giang, rồi thấy những người yêu nước khi tham gia biểu tình chống kẻ thù xâm lược bị bắt bớ, tận mắt nhìn thấy cảnh những người công nhân Việt Nam phải làm việc kiệt sức dưới sự bóc lột tàn bạo của nhiều thế lực trong nước lẫn ngoại bang…cháu thật xót xa và buồn chán.

Điều cháu vô cùng bất bình là người ta ác ý làm lẫn lộn các khái niệm “Yêu nước” và “Bọn phản động”, “Thế lực xấu”. Vì quyền lợi ích kỷ của một bộ phận người mà người ta chà đạp lên tinh thần dân tộc, triệt hạ lòng yêu nước của bao người. Kẻ thù truyền kiếp của dân tộc chính là bọn xâm lược Bắc Kinh, người có đầu óc bình thường nhất cũng nhận ra được, vậy mà người ta vẫn nhìn nhận chúng là “Đối tác chiến lược…” (!?)

Chao ôi! Kẻ thù dân tộc đang tràn ngập đất nước, âm mưu thôn tính đất nước ta đã rõ ràng, những hành động ngang ngược trắng trợn như vậy mà người ta vẫn còn ngợi ca chúng được. Nếu cứ thế này thì dân tộc này sẽ đi đâu về đâu?

Chẳng lẽ một dân tộc có văn hiến mấy ngàn năm và lịch sử oai hùng như dân tộc này mà bỗng chốc cơ đồ của cha ông cứ lần lượt rơi vào tay giặc? Còn rất nhiều điều ngang trái làm người có lương tri không thể an lòng.

Cháu biết lúc này bác cũng đang đau xót lắm. Cháu viết vội mấy dòng tâm sự với bác để cùng chia sẻ nỗi đau buồn này.

Kính mong bác luôn mạnh khoẻ và bình an!”. (TQV…@gmail.com 21:42 ngày 03 – 8 – 2012).

Tôi đã tìm đến với cuộc biểu tình yêu nước sáng ngày 5 – 8 – 2012 những mong sẽ có được những trả lời có thể chấp nhận được dành cho những ai đã đặt ra các câu hỏi mà phần đầu bài viết này đã đề cập. Tôi lén lén như một thằng ăn trộm lúc bước chân ra khỏi nhà vào 5 h 00 ngày 5 – 8 và lẻn lên xe bus 02 cùng các bà đi buôn lúc vẫn còn mờ đất. Sau mấy tiếng lang thang, ngắm nhìn người Hà Nội thơ thái, vô tư luyện tập dưỡng sinh trên những con đường quanh Hồ Gươm… tôi tiến đến công viên sau tượng đài đức vua Lý Công Uẩn thì gặp được những người mà tôi cần gặp.

8 h 15 phút, tôi cùng người đồng nghiệp Dương Thị Xuân, cụ bà Lê Hiền Đức, Bác sĩ Phạm Hồng Sơn, Nhà giáo cựu chiến binh Nguyễn Thanh Nhàn, Nhà Văn Nguyễn Tường Thuỵ, các Bloger nổi tiếng Nguyễn Chí Đức, Lê Dũng, Nguyễn Dũng, Nguyễn Lân Thắng, Phượng Bích, mẹ con Phạm Thị Nga…cùng nhiều người khác mặc áo No – U mà tôi không biết rõ tên…tiến về khu vực tượng đài Lý Thái Tổ. Chúng tôi chưa tụ lại được thành một đội hình thì đã bị lực lượng chống biểu tình xé lẻ ra thành những cuộc cãi vã tay đôi. Phía công an dùng lực lượng đông đảo, phủ đầu chúng tôi bằng loa điện kè vào tai là những mệnh lệnh cưỡng bức phải rời khỏi khu vực đang xếp đầy những tấm biển cấm tụ tập đông người, khu vực bảo vệ. Bloger Lê Dũng phản ứng quyết liệt việc làm này và anh cũng là người đầu tiên được công an nhét vào xe bịt bùng. Tôi cùng nhà giáo Dương Thị Xuân cùng một bác đã luống tuổi mặc áo No – U xé rào tiến đến chân tượng cụ Lý Công Uẩn để cầu khấn cụ khôn thiêng phù hộ độ trì cho dân tộc sớm vượt qua được những năm tháng điêu linh như thế này. 

Quay trở lại đám đông, tôi thấy không khí quá căng thẳng. Cụ Lê Hiền Đức tóc tai xoã xượi, bị lôi đi lôi lại rất quyết liệt, tiếng cụ bị chìm đi trong những âm thanh huyên náo. Những người phụ nữ khác như Dương Thị Xuân, Phượng Bích, Phạm Thị Nga và nhiều người khác mà tôi không biết tên…cũng không thoát được tình trạng tượng tự. Một bé trai bị lạc mẹ đang bơ vơ kêu khóc giữa đám đông người lớn đang chí mạng quần thảo nhau …làm đau lòng bao người. Nhìn cảnh cứ 4 – 5 nhân viên công vụ vây lấy 1 người biểu tình, tôi vô cùng thất vọng và ngán ngẩm. Có lẽ đây là cuộc biểu dương sức mạnh của lực lượng chống biểu tình chứ không phải là cuộc biểu tình của người dân yêu nước nữa. Tôi hớt hải nắm vai, chất vấn tất cả mọi nhân viên công vụ trong mọi sắc phục vô tình xuất hiện trước mắt tôi với câu hỏi: “Nếu cần phải bảo vệ thì phải bảo vệ Hoàng Sa và Trường Sa chứ cái vườn hoa này đâu có cần phải bảo vệ như thế?”…chẳng một ông nào trả lời câu hỏi của tôi, ngoài cái nhún vai…

Người đang giơ cao khẩu hiệu “HS – TS của Việt Nam No – U” là tôi Nguyễn Thượng Long trên đường phố Hà nội ngày 22 – 7 -2012

8 h 45 phút, toàn bộ đám đông đã bị dồn hết sang phía bờ hồ đối diện, thì bước 2 của kịch bản đàn áp đã bắt đầu. Đoàn biểu tình tiếp tục bị dồn đẩy ra xa khu vực tượng cụ Lý. Khi một sinh viên đẩy vào tay cụ Lê Hiền Đức chiếc xe lăn của cụ, tình hình thực sự là hỗn loạn, không kiểm soát được nữa. Người biểu tình kiên quyết giữ xe cho cụ, phía chống biểu tình cũng kiên quyết không cho cụ Đức được ngồi vào xe lăn để dẫn đầu đoàn biểu tình. Trong thời khắc quyết liệt đó, tôi thấy gương mặt Chí Đức, Tường Thuỵ, Phạm Hông Sơn, Dương Thị Xuân, Phượng Bích…nhễ nhại mồ hôi và hình như có cả nước mắt của họ nữa. Tôi đã thấy những sinh viên, học sinh phổ thông bị khống chế, bị lôi xềnh xệch, bị nhét vào xe bịt bùng mà vẫn dõng dạc hô to “Bảo vệ máu thịt Việt Nam!”…Tường Thuỵ hét lớn “Không được thế, không được thô bạo với cụ Lê Hiền Đức!”, còn Chí Đức gào lên “Đả đảo Trung Quốc xâm lược!” trước khi bị nhét vội nhét vàng vào xe bắt giữ người. Lần lượt Dương Thị Xuân, Phượng Bích, Phạm Thị Nga, Lân Thắng…không thoát được khỏi cánh cửa của xe bịt bùng. Và trong những xe bắt người đó vẫn vang lên những tiếng hô “HS – TS – VN”, “Đả đảo TQ xâm lược”, “Bảo vệ máu thịt Việt Nam!”

…Tôi ngồi bệt xuống bãi cỏ dưới chân mình, vừa lặng lẽ lau đi trên gương mặt nhầu nát của mình những giọt nước mặn chát không rõ là mồ hôi hay cả nước mắt đàn ông …tôi vừa nghĩ: “Sao họ không xúc luôn cả tôi đi Lộc Hà luôn thể!”. Có lẽ họ chê tôi già, ngu lâu dốt bền khó “Phục hồi được nhân phẩm!” nên họ chê! Chưa kịp định thần lúc mà những gương mặt nổi bật của biểu tình bị vô hiệu hoá gần như hết, thì đám đông còn lại bỗng lại ầm ầm những tiếng hô “HS – TS – VN!”, “Đả đảo TQ xâm lược!”, hàng loạt biểu ngữ lại xuất hiện, lại được giơ cao. Đoàn biểu tình lại tiếp tục tiến về phía tượng đài “Cảm Tử Cho Tổ Quốc Quyết Sinh”. Chưa kịp định thần tôi đã nghe thấy tiếng còi hú của xe chở CSCĐ lấp loáng mũ sắt và xe chở đám quần chúng tự phát đeo băng đỏ ào ào chậy đến. Đợt bắt giữ thứ 2 bắt đầu, hàng loạt người biểu tình đã không thoát được cánh cửa của xe bịt bùng…Vài chục người còn lại chậy được về phía quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục thì cũng nhanh chóng bị nhét lên xe…thẳng tiến về Lộc Hà.

Cuộc biểu tình của những người Việt Nam yêu nước sáng 5 – 8 – 2012 đã bị dẹp tan theo một kịch bản, lớp lang, chi tiết như vậy đấy. Tôi nói với một tay an ninh đã có tuổi đeo bám tôi ngay từ chân tượng cụ Lý rằng, ông đã chụp tôi rất nhiều ảnh, nếu có bức nào hay hay ông cho tôi xin 1 bức làm kỷ niệm, quay sang bên kia tôi nói với một ông an ninh rất trẻ rằng: “Hôm nay các ông đã chiến thắng nhân dân! Một chiến thắng thật hoành tráng!”. Xin chào! Việc của ông, ông cứ tiếp tục, còn việc của tôi, của dân tộc tôi…chúng tôi không sao nhãng. Trước khi lên xe bus 02 để trở về nơi ở, tôi lang thang xung quanh hồ như một kẻ mộng du trong tình trạng huyết áp là cực kỳ tồi tệ, trong tâm tưởng như vọng vang những giai điệu đã nằm lòng thế hệ cựu học sinh Hà Nội chúng tôi những năm đầu thập kỷ 1960:

“Hà Nội cháy khói lửa ngợp trời
Hà Nội ầm ầm rung sông hồng reo!”

Và:

“Không thể nói trời không xanh hơn
Và mắt em xanh khác ngày thường!”

Và: 

 “Mẹ đứng hàng đầu rưng rưng nước mắt
Xốn xang mẹ thầm gọi các con!”

Về đến nhà vừa lúc chương trình HTV của Hà Nội đang ra đòn đánh bồi: “Đã bắt được quả tang hành động chia nhau tiền thuê biểu tình!”, lại còn hứa trong chương trình thời sự 18 h 30 sẽ cung cấp chứng cớ cho vụ này…(!?), bà vợ tôi bảo: Sao lần này ông buồn thế? Tôi bảo: Phải nói là rất buồn, nhưng nhờ có cuộc đi này mà tôi có thêm được những câu trả lời chính xác cho những người đã hỏi tôi ở phần đầu bài viết này. Và tôi lặng lẽ vào máy để trả lời cho thầy giáo dậy Lịch Sử mà bài viết này đã nhắc tới:

“Cám ơn người bạn đồng nghiệp TQV. Đất nước và dân tộc đang trong cơn điêu linh và thử thách mà vẫn có những âu lo… mà bạn đã bầy tỏ,là điều đáng mừng cho đất nước và cộng đồng. Tôi tin tưởng dân tộc này, đất nước này sẽ trường tồn, một khi sẽ ngày càng đông hơn những con người có tấm lòng với với sự nghiệp chung như bạn.”./.

Hà Đông 6 – 8 – 2012

Nhà báo Nguyễn Thượng Long.
 
Theo XUÂN VIỆT NAM (http://danoan2012.blogspot.com)

Thứ Sáu, 3 tháng 8, 2012

Nhật ký yêu nước: KÊU GỌI BIỂU TÌNH ÔN HÒA PHẢN ĐỐI TRUNG QUỐC TẬP TRẬN BẮN ĐẠN THẬT TẠI TRƯỜNG SA


===============

+ Tại TPHCM : 8h30 SÁNG NGÀY 05/08/2012 Tập trung tại công viên 30/4 tuần hành tới Lãnh sự quán Trung Quốc 175 Hai Bà Trưng, Quận 1.

+ Tại Hà Nội : 8h30 sáng ngày 05/08/2012, Tập trung tại tượng đài Lý Thái Tổ bên hồ Gươm, tuần hành tới Đại sứ quán Trung Quốc, số 46 - Hoàng Diệu.
===============


Thưa các bạn!


Ngay sau khi Quốc hội VN thông qua “Luật biển VN”, chính phủ Trung Quốc đã quyết định thành lập cái gọi là “TP.Tam Sa – Tam Sa Thị” ôm trọn toàn bộ 02 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa và vùng biển xung quanh thuộc chủ quyền của VN bất chấp căn cứ pháp lý, bằng chứng lịch sử.

Ngày 12/07/2012 Trung Quốc lại mở cuộc ra quân rầm rộ gồm 29 tàu đánh cá hiện đại cùng với tàu hậu cần và chế biến hải sản hàng ngàn tấn vào gần đảo đá chữ thập trong quần đảo Trường sa thuộc chủ quyền của Việt Nam cùng với lời dọa dẫm dùng vũ lực khi gặp cản trở.

Ngày 23/7/2012 Trung Quốc bầu "chủ tịch Tam Sa", ngày 24/7 tổ chức lễ cắt băng ra mắt "thành phố Tam Sa", ngày 25/7 chỉ định "tư lệnh quân sự Tam Sa". Ngày 26/7 tàu xâm lược lại đâm chìm thêm một tàu cá và bỏ mặc nhiều ngư dân ta trôi dạt trên biển.

Ngày 24/7, Đài truyền hình trung ương Trung Quốc (CCTV) đưa tin quân đội Trung Quốc đang đợi lệnh để chuẩn bị tập trận bắn đạn thật với quy mô lớn nhất gần quần đảo Trường Sa của Việt Nam.

Chúng ta, những người Việt Nam yêu nước không thể làm thinh trước những hành động ngang ngược như thế.

Mới đây ngày 27/07 – ngày thương binh liệt sĩ VN, 42 vị trí thức, văn nghệ sĩ, lão thành cách mạng, chức sắc tôn giáo… trong đó có các tên tuổi nổi tiếng như Nhạc sĩ Tuấn Khanh, Nhà thơ Đỗ Trung Quân, GS.Tương Lai, Luật gia Lê Hiếu Đằng, PGS.TS Trần Hữu Tá, sử gia Nguyễn Đình Đầu… đã đồng ký tên trong một lá thư kêu gọi chính quyền TP.HCM tổ chức cho các lực lượng thanh niên, đoàn thể biểu tình phản đối chính quyền Trung Quốc thanh lập cái gọi là “TP.Tam Sa” [1]. Các vị trên đây đều là những người đã từng tham gia phong trào đấu tranh thống nhất đất nước trước 1975; từng giữ những cương vị trong bộ máy Đảng, Nhà nước, Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và các đoàn thể quần chúng sau 1975.

Do đó, Chúng tôi đặt ra 06 mục tiêu của cuộc biểu tình:
1. Phản đối hành động gây lấn, xâm lược chủ quyền lãnh thổ, lãnh hải Việt Nam.
2. Ủng hộ luật biển Việt Nam và quyết tâm bảo vệ chủ quyền đất nước.
3. Đánh động dư luận ủng hộ của nhân dân tiến bộ trên thế giới.
4. Vạch trần bộ mặt phản động, hiếu chiến của chính quyền Trung Quốc.
5. Thực hành các quyền “tự do hội họp, ngôn luận, biểu tình” được quy định tại điều 69 Hiến Pháp Việt Nam.
6. Đoàn kết mọi tầng lớp nhân dân bất kể tôn giáo, địa vị, chính kiến.

Mặc dầu một cuộc tuần hành phản đối có thể sẽ không làm cho Trung Quốc dừng tay, thế nhưng đó là một cơ hội huy động công luận Quốc tế, huy động sự đồng lòng của toàn dân Việt Nam bất kể đảng phái, chính kiến, tôn giáo, trong hay ngoài nước… hễ ai mang dòng máu Việt Nam đều gánh trên vai trách nhiệm với TỔ QUỐC khi TỔ QUỐC đang lâm nguy! Mặt khác, thể hiện sự đồng lòng của toàn dân với Luật Biển mới vừa được quốc hội Việt Nam thông qua thì dứt khoát không phải là hành vi phạm pháp!

Đây là một CUỘC TUẦN HÀNH ÔN HÒA, HOÀN TOÀN BẤT BẠO ĐỘNG! Hoàn toàn hợp với HIẾN PHÁP VIỆT NAM. KHÔNG CÓ người chỉ huy, cầm đầu mà tất cả những ai cảm thấy bất bình, muốn bày tỏ lòng yêu nước đều có thể tham gia và vận động người thân, bạn bè tham gia!

Để đạt được mục tiêu ôn hòa, bất bạo động, phi chính trị, chúng tôi kêu gọi người tham gia tuân thủ các lưu ý sau:

1. Cuộc tuần hành diễn ra vào:
===============
+ Tại TPHCM : 8h30 SÁNG NGÀY 05/08/2012 Tập trung tại công viên 30/4 tuần hành tới Lãnh sự quán Trung Quốc 175 Hai Bà Trưng, Quận 1.

+ Tại Hà Nội : 8h30 sáng ngày 05/8/2012, Tập trung tại tượng đài Lý Thái Tổ bên hồ Gươm, tuần hành tới Đại sứ quán Trung Quốc, số 46 - Hoàng Diệu.
===============
2. KHÔNG MANG bất kỳ vật nhọn, hung khí, chất có thể gây cháy, nổ, nào trong người để tránh bị hiểu nhầm là thành phần xấu.

3. KHÔNG MANG bất kỳ biểu ngữ nào khác ngoài những biểu ngữ có nội dung “phản đối Trung Quốc”. Những khẩu hiệu NKYN gợi ý gồm: “PHẢN ĐỐI TRUNG QUỐC GÂY HẤN”, “TRƯỜNG SA, HOÀNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM”, “TRUNG QUỐC PHẢI CHẤM DỨT GÂY HẤN”, “TRUNG QUỐC PHẢI BỒI THƯỜNG THIỆT HẠI CHO VIỆT NAM”, “TRẢ LẠI TRƯỜNG SA, HOÀNG SA”, “PHẢN ĐỐI ĐƯỜNG LƯỠI BÒ PHI PHÁP”, “ỦNG HỘ LUẬT BIỂN CỦA VIỆT NAM”, 'CÔNG LÝ VÀ HÒA BÌNH TRÊN BIỂN ĐÔNG"…V..V.. Các biểu ngữ này có thể viết bằng tiếng Việt hoặc tiếng Trung, có thể viết tay trên giấy khổ lớn hoặc in vi tính. Nên là những màu sắc dễ đọc, gây chú ý.

4. KHÔNG ĐƯỢC đốt cờ, chống trả lực lượng công an giữ trật tự, hay có những hành động quá khích…

5. KHUYẾN KHÍCH cầm mang theo cờ Việt Nam, áo in màu cờ Việt Nam, ảnh Hồ Chí Minh..v..v..

CHÚNG TÔI KÊU GỌI CÁC BẠN, NHỮNG AI QUAN TÂM VÀ PHẪN NỘ TRƯỚC NHỮNG HÀNH ĐỘNG GÂY HẤN, NGANG NGƯỢC CỦA TRUNG QUỐC TRONG THỜI GIAN QUA THAM GIA CUỘC TUẦN HÀNH NGÀY 01/07/2012. CÁC BẠN CÓ THỂ SÚP SỨC CHO CUỘC TUẦN HÀNH DIỄN RA BẰNG CÁCH GIÚP CHÚNG TÔI CHUYỀN VĂN BẢN NÀY TỚI BẠN BÈ, NGƯỜI THÂN QUA NHỮNG PHƯƠNG TIỆN THÔNG TIN NHƯ TIN NHẮN SMS, BLOG, FACEBOOK, TWITTER,…V..V… HÃY ĐỪNG SỢ SỆT VÌ CÁC BẠN ĐANG ĐỨNG VỀ PHÍA CHÍNH NGHĨA, VỀ PHÍA TỔ QUỐC!!! VÀ CHÚNG TA KHÔNG THỂ ĐỢI LÂU HƠN NỮA ĐỂ CẤT LÊN TIẾNG NÓI!!!

"Các Vua Hùng đã có công dựng nước, Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước" - Hồ Chí Minh.

CHÚC TẤT CẢ CHÚNG TA SỨC KHỎE VÀ CHÚC CUỘC TUẦN HÀNH THÀNH CÔNG TỐT ĐẸP!

VIỆT NAM MUÔN NĂM !!!


(Admin D - NKYN)

Để biểu tình thành công




Sài Gòn đã bao lần hậm hực nhìn Hà Nội biểu tình thành công mà không làm gì được. Chuyện đó đã có biết bao mổ sẻ tranh luận trên khắp các diễn đàn. Người nói: Sài Gòn không có thủ lĩnh, kẻ nói: dân Nam Bộ lành quá, thấy làm dữ thì bỏ ngang... chưa kể nhiều ý kiến xỏ xiên khác...

Tôi nghĩ có mấy vấn đề thế này:

Thứ nhất: Mục tiêu của biểu tình chống Trung Quốc phải là điều xuyên suốt, đừng lạc sang vấn đề khác. An ninh Sài Gòn cũng như Hà Nội thôi, động đến các vấn đề đấu tranh dân chủ, tự do ngôn luận, nhân quyền... một cách trực tiếp là họ sẽ xuống tay ngay, không nể ngang gì đâu. Trong khi đó đại bộ phận dân chúng và cộng đồng mạng chưa nhận thức các vấn đề dân chủ một cách thấu đáo, nên họ rất khó lên tiếng bênh vực mạnh mẽ được. Thiết nghĩ: chỉ cần hành động biểu tình chống Trung Quốc xâm lược thành công là bạn đã góp phần không nhỏ cho cuộc đấu tranh dân chủ, cho quyền được cất lên tiếng nói của mình... chưa cần gì to tát hơn cả. 

HÃY GIỮ VỮNG MỤC TIÊU

Thứ hai: Biểu tình là hành động tự phát, nhưng là hành động tự phát của các nhóm có tổ chức. Khi bạn hòa mình vào biển người, nếu bạn chẳng có một liên hệ trước với vài người bạn thân quen thì sẽ rất lạc lõng, rất dễ bị chia rẽ và đàn áp. Hãy hành động trong khi luôn biết có đồng đội bên mình, sẵn sàng máy quay, máy ảnh để ghi lại mọi sự việc nhằm làm chứng cho bạn nếu có việc gì xảy ra. Để có được đồng đội bên mình, hãy gặp nhau ngoài đời thực để chia sẻ, để bàn bàn và thống nhất một tinh thần chung. Đến khi hành động thì không cần gặp mặt nhau cũng có thể phối hợp hành động bằng vô vàn công cụ liên lạc trên mạng một cách an toàn. Hãy đưa ra mục tiêu chung, và mỗi người theo hoàn cảnh cụ thể hành động để đạt được mục tiêu đó. Hãy hành động như là thủ lĩnh của chính nhóm nhỏ của mình. Có rất nhiều việc phải chuẩn bị cho một cuộc biểu tình đang chờ bạn giải quyết.


ĐỪNG CHỜ THỦ LĨNH

Thứ ba: Tôi có đọc thấy mấy ý kiến rất hay về việc tập trung và khơi mào cho cuộc biểu tình nổ ra, copy về đây để các bạn tham khảo:

"...Các bạn SG nếu hiểu ý tôi xin đừng ngồi vạ vật, đừng đến quá sớm... hãy đứng và đi vòng vòng trước giờ khai mạc 5 phút... không ai có quyền cấm bạn dạo bộ nơi công cộng. Những ai dễ bị can thiệp nóng đừng xuất đầu lộ diện sớm... chỉ xuất hiện chớp nhoáng và hòa mình vào đám đông khi đã có ít nhất 200 người đi thành đoàn... Áo đẹp đừng mặc phơi ra mà nên mặc bên trong áo chống nắng... cờ hoa dấu kỹ, khi đã thành dòng người chuyển động mới phất... khi cơ hoa đã phất thì máy quay máy ảnh, máy iPhone, iPad lập tức phải rút ra đồng loạt tác chiến khẩn trương... Chúc các bạn dạo mát vui vẻ ;)..."

Gợi ý thêm: có thể cho trinh sát dạo qua nhiều lần vị trí tập kết, báo tình hình về cho nhóm, nhưng tuyệt đối không tụ tập tại đó trước giờ hành động.

HÃY TẬP TRUNG THEO NHIỀU NHÓM NHỎ Ở NHIỀU
 VỊ TRÍ KHÁC NHAU VÀ ĐẾN ĐÚNG GIỜ
_________________________________________________________________________________
+ Tại TPHCM : 8h30 SÁNG NGÀY 05/08/2012 Tập trung tại công viên 30/4 tuần hành tới Lãnh sự quán Trung Quốc 175 Hai Bà Trưng, Quận 1.

+ Tại Hà Nội : 8h30 sáng ngày 05/08/2012, Tập trung tại tượng đài Lý Thái Tổ bên hồ Gươm, tuần hành tới Đại sứ quán Trung Quốc, số 46 - Hoàng Diệu.
_________________________________________________________________________________

Rất mong được nhìn thấy cả ngàn người Sài Gòn Biểu tình thành công trong ngày 05/8/2012 tới đây./.
 
Theo XUAN VN (http://danoan2012.blogspot.com/2012/08/e-bieu-tinh-thanh-cong.html)